• Hotline: +84–246 293 9036
  • recruit@vietis.com.vn
  • 3F & 5F, 3A Building, Lane 82 Duy Tan Str., Hanoi, Vietnam

Hà Nội, thứ 2 ngày 10 tháng 4 năm 2023

Mưa

Trời lạnh

Đầu tuần đến với một chiếc tâm trạng ngổn ngang

Tại sao?

Hmm

Nhân ngày mưa nhẹ mà cũng đủ nhấn chìm tâm trí mình thế này, mọi người cùng Xu tâm sự chút nhé!

Cuối tuần Xu có cuộc hẹn với cô bạn của mình, và như mọi khi mình ngồi nghe cô ấy tỉ tê về đủ thứ chuyện trên đời. Mọi người có quen cô gái nào như thế này không?

“Có những cô gái, bình nước nặng tự mình khiêng vác, tay xách nách mang nhiều đồ đi cầu thang vẫn ráng tự mình giữ cửa, tới nhà hàng cũng tự mình kéo ghế,… không phải vì cố chứng tỏ bản thân mạnh mẽ, chỉ là những việc gì trong khả năng có thể làm được, đều muốn tự mình làm chứ không ỷ lại vào người khác.

Có những cô gái, bản thân chịu nhiều áp lực có khi còn hơn cả đàn ông ở giai đoạn khó khăn nhất trong sự nghiệp của họ, nhưng cũng chẳng than vãn lấy một lời. Thậm chí còn chìa vai làm chỗ dựa cho những người xung quanh, gieo trong họ niềm tin và động lực sống. Dẫu có nhiều lúc mệt mỏi tới mức đêm về đóng cánh cửa lại sau lưng rồi, chỉ muốn gục xuống ngay tại chỗ, nhưng chưa từng lấy khó khăn trở ngại làm lý do để cho mình được yếu mềm hay ủy mị. Những cô gái đó, không phải cố gồng mình ra vẻ giỏi giang, chỉ là sinh ra đã như cỏ dại, kiên cường vươn lên giữa nắng gió cuộc đời, khuất phục không nằm trong từ điển của họ.

Có những cô gái, bề ngoài luôn trưng ra vẻ xù xì gai góc, lạnh lùng trầm mặc, nói năng gì cũng cẩn trọng, làm gì cũng suy tính xa xôi, kết quả thế nào cũng một mình đảm đương chấp nhận. Không phải là không thích làm một người vô lo vô nghĩ, cười nói thản nhiên, chỉ là bản thân hướng nội, không muốn thể hiện cảm xúc ra bên ngoài, và cũng một phần vì quá khứ nhiều chuyện đã qua khiến bản thân học cách sống dè chừng và lặng lẽ khép kín. Khi bị ai đó hiểu lầm cũng không cần giải thích, nghi ngờ hay nghĩ không tốt cũng bỏ ngoài tai, thôi thì coi như là không có duyên để đi chung một đường vậy.

Những cô gái đó, người ngoài nhìn vào sẽ mang tâm lý thương cảm cho sự vất vả một mình, một số khác còn nghĩ họ diễn sâu nên đâm ra không vừa mắt. Chỉ có thâm tâm họ hiểu, được sống trong thế giới của riêng mình, làm những gì mình muốn và tận hưởng những gì tự thân mình mang lại mới là điều hạnh phúc nhất. Với họ, sự công nhận của người khác dành cho mình có thì cũng tốt, không có cũng không sao, tâm mình yên là được.”

Không có mô tả ảnh.

Cô bạn của Xu là một người như thế. Một cô gái giao diện mạnh mẽ, nhưng hệ điều hành thì mềm yếu vô cùng. Chỉ là cô gái ấy của tớ chưa có một điểm tựa đủ an toàn để có thể xả vai. 

Tại sao cô ấy lại như vậy? Cô ấy thực sự mạnh mẽ độc lập đến thế sao? 

Không! Có cô gái nào lại muốn mình gồng mình chống chọi với thế giới này. Có cô gái nào không muốn dựa vào người mình thương yêu. Một mình thì tốt đấy, nhưng có 2 mình vẫn tốt hơn. 

Chỉ là…

Cô gái của tôi đã trải qua những tổn thương từ chính người mình yêu thương nhất. Niềm tin cứ thế vỡ vụn…từng ngày…đề phòng, tránh né và dần xa mọi thứ được gọi là tình yêu. 

Chúng ta trong cuộc đời nhất định sẽ có lần bị người khác làm tổn thương và làm tổn thương người khác. Không thể tránh khỏi được. Đôi khi, điều đó tự nhiên đến mà không phải lỗi do ai cả, chỉ là sự tác hợp nhầm lẫn của duyên trời. Không sớm thì muộn, khoảnh khắc mà chúng ta phải đối diện với tình cảm của mình cũng tới, để rồi sau này, dù cho người từ chối mình hay mình chối từ người cũng coi như đánh mất một đoạn tình cảm và những kỳ vọng rất chân thành nơi nhau.

Đến một lúc nào đó, bạn sẽ nhận ra tận cùng của sự tổn thương chính là một nụ cười. Bởi khi ấy, bạn hiểu ra một điều, bình tĩnh đón nhận những điều xảy đến trong đời, kể cả những đau đớn, chính là cách tốt nhất để trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình. 

“Những người dịu dàng nhất tôi từng biết, họ sống trong một thế giới chẳng hề dịu dàng với họ. Những người tuyệt vời nhất tôi từng biết đã trải qua rất nhiều tổn thương vụn vỡ, và họ vẫn yêu say đắm, vẫn quan tâm đến người khác. Đôi khi, chính những người chịu nhiều thương tổn nhất lại từ chối chai lì với thế giới này, vì họ không bao giờ muốn người khác phải trải qua những gì họ từng trải. Thật khó để không thán phục họ.”

Sau tất cả, điều ta nhận ra là: Thời gian rồi sẽ chữa lành mọi thứ, dù bạn có muốn hay không. Những cảm xúc tưởng chừng không thể nào phai nhòa, cuối cùng cũng chịu thua trước thời gian.

Thời gian tàn nhẫn, nhưng cũng khiến con người nhẹ lòng hơn. Sớm mai tỉnh dậy, mình vẫn là chính mình nhưng không còn đau buồn và ủ dột nữa rồi. Chuyện gì cũng sẽ qua, chỉ cần ta biết buông tay thì tự khắc sẽ hạnh phúc.

Hướng dương sẽ đợi được

Tia nắng sớm bình minh

Còn em sẽ đợi được

Ai đó yêu thương mình!

ĐỐI TÁC TIÊU BIỂU